Chơi Lô Đề 3 miền Bắc Trung Nam, tỷ lệ 1 ăn 99 tại nhà cái LODE3M Đảm Bảo lãi cao nhất, cam kết LODE3M là nhà cái uy tín, Nạp Rút siêu nhanh Xác Thực 100%, hỗ trợ siêu tốc 24/7 cùng tỷ lệ trả thưởng tốt nhất thị trường.

Chương 7: Gặp Lại Châu Phi
Tôi sững sờ một lúc: “Nghĩ ngợi, anh ấy đến đây làm gì nhỉ?” Tôi đã không gặp anh ấy hơn hai năm, và tôi thực sự cảm thấy Châu Phi trước mặt tôi có chút kỳ lạ – anh ấy là bạn chơi thân của tôi từ khi tôi còn nhỏ, bạn thân nhất của tôi!
Nhớ hồi tôi còn bé thì gặp nhau là đánh nhau, khi còn là sinh viên thì đấm nhau vài cái rồi cười ha hả, sau khi cưới chị gái tôi, nhìn thấy tôi là anh ấy nháy mắt trong gang tấc, ý là tôi gọi bằng “anh rể”. Tôi luôn cong môi, nhưng không thể nói ra lời, vì dù gì hai thằng bạn thân gọi mày tao quen rồi nhưng nay lại…
Mấy ngày vừa qua, khi chị tôi kể cho tôi nghe về tất cả những điều tồi tệ mà anh ấy đã làm với chị gái Tiểu Tuyết vài ngày trước đó, tôi đã nghĩ rằng nếu tôi gặp lại anh ấy… Tôi định xông vào đánh anh ta một trận tơi bời, nhưng sau khi làm tình với chị gái tôi rồi thì tôi hơi sợ khi nhìn thấy anh ta, và cảm thấy xấu hổ khi đối mặt với anh ta…do tôi đã có mối tình loạn luân với Tiểu Tuyết. Châu Phi trông bình thường, đi đến gần tôi và hỏi:
-Mấy ngày trước chị gái em có đến tìm em không?
Tôi gật đầu, nhưng không có trả lời với anh ta. Thế là anh ấy hỏi nữa:
-Này! Em đang bận à? Anh muốn nói với em vài lời.
Giọng điệu của Châu Phi vẫn bình thường, nhưng tim tôi đập thình thịch. Tôi giả vờ bình tĩnh, nhẹ giọng hỏi:
-Có chuyện gì sao? “Anh rể”
-Ở đây không tiện nói? Chúng ta tìm một chỗ yên tĩnh hơn nói chuyện đi.
Châu Phi nghe thấy trong hành lang có tiếng bước chân, thế là nhíu mày đi tìm chỗ khác. Tôi đưa anh về ký túc xá, đóng cửa lại, chỉ vào giường:
-Trong phòng ngay cả ghế đẩu cũng không có, anh ngồi trên giường đi.
Châu Phi phất phất tay:
-Này! Ngồi đi, anh đứng được rồi.
Tôi ngồi xuống thì thấy anh đứng giữa phòng, nói chuyện với anh tôi cứ phải ngước lên nhìn khiến tôi rất khó chịu và có cảm giác mình đã thiệt thòi ngay từ đầu. Tôi thầm hạ quyết tâm rằng khi tôi nói một lúc, động lực của tôi sẽ trở nên khó khăn hơn. Châu Phi đột nhiên cao giọng nói:
-Nè! Chị gái cậu tới đây nói xấu tôi rất nhiều đúng không? Cô ấy có nói với cậu rằng cô ấy đến để phá thai chứ gì? Bởi vì cô ấy đã mang mầm bệnh xấu xa của cô ấy với ông già chồng đúng không? Hừm…
Những lời này của thằng bạn thân tôi ngày còn tuổi thơ nay đã làm tổn thương hình ảnh đẹp đẽ của chị gái trong tâm trí tôi, tôi tức giận vặn lại:
-Hừ… Cho dù chị gái tôi và bố chồng có loạn luân, nhưng còn mẹ con anh không có gì phải giấu giếm sao?
Châu Phi nghe câu nói của tôi thì hắn ta trợn tròn mắt:
-Hừ! Xem ra Tiểu Tuyết của ngươi thật sự nói cho ngươi hết thảy… Cô ấy nói ta cũng ngủ với mẹ ta? Hừm…
Tôi lắc đầu:
-Nhớ lại rằng chị gái tôi chỉ nói rằng nhìn thấy anh hôn mẹ anh, nhưng chị ấy không thực sự nói rằng anh với mẹ ruột của anh có quan hệ tình dục hay không…
-Hừ, chị gái cậu xem ra vẫn còn có chút lương tâm, bởi vì sau khi mẹ anh nói cho anh biết chuyện ở nhà, sợ anh không chịu nổi, thậm chí còn không nghĩ tới chuyện ăn uống, cho nên bà ấy… an ủi anh, mọi việc cũng không có khó chịu như chị cậu nghĩ đâu!
Châu Phi không nghĩ nhiều về chủ đề này nữa. Nói chuyện xong với tôi, lập tức chuyển hướng:
-Sau khi Tiểu Tuyết nói xong với cậu, cậu thật sự hận ta sao?
-Này! Châu Phi, tôi thật không ngờ anh lại như vậy!
Tôi nghiến răng nghiến lợi trừng mắt nhìn kẻ hại chị gái mình. Nhưng thằng bạn thân tôi ngày nào nó cũng không chịu thua mà trừng ánh nhìn tôi rồi nói:
-Này, Chí Dũng. Chúng ta từ nhỏ đã chơi thân với nhau, thậm chí còn chia sẻ gái gú, thì em nên biết anh là người như thế nào chứ! Nếu em chỉ nghe lời một chiều của chị em, thì anh rể như anh sẽ bị oan ức. Hừm…
Tôi sửng sốt, chẳng lẽ mọi chuyện không như chị tôi nói, chẳng lẽ chị tôi còn nói dối tôi sao? Anh rể tôi nói bô bô tiếp:
-Chị cậu nói tôi đối xử tệ bạc với cô ấy sao? Nhưng cậu có biết tại sao tôi làm vậy không em rể? Tôi không sợ trò đùa của cô ấy, bởi con gái thì đầu môi chót lưỡi, tổng số lần tôi và chị gái cậu làm tình từ khi chúng tôi kết hôn… Không quá hai mươi lần.
Châu Phi nói và minh họa bằng cách duỗi thẳng hai lòng bàn tay của mình ra, rồi chìa các ngón tay ra đếm. Tôi vẫn hung dữ nhìn anh chằm chằm, bởi tôi muốn bệnh vực Tiểu Tuyết chị gái mình, nên không biết anh định nói gì. Nhưng thằng bạn thân tôi cứ tía lia cái miệng phân trần:
-Này, Chí Dũng! Từ khi hẹn hò đến trước khi kết hôn, mỗi lần tôi muốn ngủ với chị gái của cậu thì cô ấy đều không chịu ngủ. Lần đầu tiên của chúng tôi là vào đêm tân hôn. Nó không có gì, nhưng nó khiến tôi ngưỡng mộ cô ấy hơn. Khi tôi vào phòng tân hôn, khi cởi quần Tiểu Tuyết ra thì phát hiện ra một sự vinh dự trong cuộc đời tôi là chị gái cậu vẫn còn trinh nguyên, tôi cảm thấy rất vui vì điều đó…
Tôi nghe Châu Phi nói vậy thì cũng hãnh diện lây vì chị gái mình biết giữ phẩm hạnh thời gian đó. Tuy nhiên, biểu cảm trên mặt anh rể lại không hề vui vẻ chút nào. Anh ta bon bon tiếp:
-Nhưng sau khi kết hôn, mỗi lần tôi cùng cô ấy làm tình, cô ấy luôn đẩy ra đẩy vào. Tôi chỉ thành công khi liều mạng đè bẹp rồi cấm con cu nhỏ xíu của tôi vào trong cái lỗ nhỏ ấy mà thôi, còn… Cô ấy cũng nằm đó, nhưng như một khúc gỗ, bất động, im lặng, cậu nói xem có thất vọng hay không?
Ban đầu tôi nghĩ cô ấy lạnh lùng, nhưng mặc dù cảm thấy khó chịu, tôi đành cam chịu cho đến khi tôi phát hiện ra rằng cô ấy đã ở với ông già chồng. Có điều … Chí Dũng, chính cậu là người đã gài bẫy tôi để lấy chị gái của cậu, nhưng mà cậu có biết không? Chị gái của cậu không yêu tôi chút nào, và tôi cũng không được đối xử tốt như cô ấy đối xử với cậu, tôi cũng không quan trọng bằng cậu được. Bởi vì người mà duy nhất cô ấy thích nói chuyện là cậu mà thôi, ngoài điều đó ra, cô ấy không có gì để nói với tôi lời nào…
Tôi không nói nên lời, bởi tôi hiểu sự mê đắm của chị gái dành cho tôi. Tưởng anh ta nói hết rồi ai ngờ trừng mắt lên giọng hung dữ tợn:
-Nè, Chí Dũng. Ta nói cho ngươi biết, Tiểu Tuyết của ngươi cùng lão gia trưởng kia hết thảy, họ ân ái bên nhau đúng không? Ngươi nói chị gái của ngươi không ngốc, còn anh rể có chút hảo tâm như ta đây lại lừa gạt nàng à! Thậm chí nàng liền si mê đối đãi lão nhân gia kia so với ta còn tốt hơn, ta quả lả yêu chị gái của ngươi thật quá vô ích mà… Ngươi hiểu không hả Chí Dũng?
Tôi thật choáng với những lời Châu Phi nói về Tiểu Tuyết. Nghĩ đến việc chị gái tôi vô thức gọi ông ấy là “Người tình” khi chị ấy nhắc đến bố chồng của mình trong mỗi đêm thanh vắng mà bên cạnh lại vắng bóng Châu Phi, và nghĩ đến ông già đó thực sự có ý định chơi ba người với mẹ và chị gái tôi, tôi biết Châu Phi đã nói đúng chứ không hề sai. Chị gái tôi vẫn quá tốt bụng, chị ấy không nhìn thấu ý đồ xấu của Châu Phong bố chồng mình, còn cho rằng bố chồng đối với mình thật tốt nữa chứ. Tôi chợt nhận ra mình đã quá bị động, phải chống trả nên lớn tiếng hỏi anh:
-Chị em nói anh tìm gái bên ngoài rồi ngoại tình trong nhà máy, vậy anh có sai không?
Châu Phi cười khổ nói:
-Hahaha… Lừa gạt? Đó không phải là ngoại tình mà đó là tình yêu chân thật của tôi. Bởi vì Tu Tú đối với tôi thật tốt, tôi dự định cùng em ấy kết hôn. Đợi tôi ly hôn với chị cậu xong thì sẽ cưới nàng ấy!
Thế chị gái tôi có đồng ý không?
Tim tôi đau nhói, mắt nhạt nhòa đi nhiều vì chị gái mình sao nông nổi cho cha chồng chơi lén chứ! Anh rể lại kể lể mọi điều:
-Thì ra mấy ngày trước cô ấy từ trong huyện trở về, tôi phát hiện cô ấy không bình thường, liền hỏi về việc cô ấy phá thai. Chị gái cậu còn nói có lỗi với tôi, nguyện ý ly hôn với tôi luôn.
Tôi vẫn chưa chịu hòa giải nên muốn đôi co với anh ta vì bênh vực chị gái mình:
-Vậy còn chuyện của cô với tiểu thư Tú Tú kia thì sao?
-Cô ấy tên thật là Điêu Thuyền, Tú Tú chỉ là nickname thôi? Cậu không nhớ cô nương kia là ai sao? Là Điêu Thuyền người tình trăm năm nhưng gãy gánh của cậu đấy! Nàng căn bản không phải cô nương hay tiểu thư gì cả!
-A? Sao lại là cô ấy!
Tôi kinh ngạc há to miệng, hồi lâu không ngậm lại được. Bởi vì Điêu Thuyền là một cô gái tốt, là bạn gái cũ của tôi, và chúng tôi đã nói chuyện và ân ái nhiều lần rồi. Tôi đã từng có lỗi với cô ấy. Nên mới hỏi Châu Phi:
-Thế… Bây giờ Điêu Thuyền cô ấy ở đâu?
-Một thời gian trước, tôi đang giúp việc trong khách sạn do dì của cô ấy quản lý. Nếu không có Điêu Thuyền thì khách sạn đã đóng cửa từ lâu rồi.
Tôi hét lớn:
-KHÔNG? KHÔNG ĐÚNG! Bởi tôi nhớ rằng không lâu sau khi tôi bắt đầu làm việc ở Cục vườn, tôi đã rất khó tìm được khách sạn dựa trên vài từ mà Điêu Thuyền đã nói khi chúng tôi là bạn bè, nhưng dì của cô ấy nói rằng Điêu Thuyền đã trở về quê hương của cô ấy. Tôi hỏi dì cô ấy: “Điêu Thuyền có về không?” Dì nhìn tôi chằm chằm, rất không thân thiện nói: “Điêu Thuyền về quê lấy chồng sinh sống, sao cháu lại về đây làm chi nữa?” Lúc đó tôi tự ái nên bực bội quay về, và thầm chúc Điêu Thuyền hạnh phúc trong tương lai.
Tôi nói với Châu Phi về điều này, và anh rể tôi cười gượng:
-Hahaha… Cậu đúng là đồ ngốc thật mà! Bởi lúc đó Điêu Thuyền đang ở trong cửa hàng, cô ấy không muốn cậu nhìn thấy cô ấy với lòng biết ơn hay thương hại, vì vậy cô ấy đã nhờ dì của cô ấy nói với cậu về điều đó, chứ có lấy chồng gì đâu! Dì của cô ấy biết chuyện của hai người, trong lòng đầy oán hận với cậu, thì làm sao dì ta có thể cho các người đến bên nhau nên duyên vợ chồng được.
Tôi đột nhiên nghi hoặc:
-Hừm… Nhưng sao anh lại hẹn hò với Điêu Thuyền?
-Bởi tôi thường chiêu đãi khách ăn và ở tại quận lỵ. Sau khi gặp Điêu Thuyền tại khách sạn của dì cô ấy, tôi đã coi đó như một địa điểm thường xuyên để chiêu đãi khách hàng. Điêu Thuyền rất biết ơn tôi, và chúng tôi có mối quan hệ như bạn bè, vì vậy chúng tôi cũng trở thành bạn bè “bạn tốt” từ đó.
-Anh nói nếu không có Điêu Thuyền, thì khách sạn của dì cô ấy đã đóng cửa từ lâu rồi, ý anh là gì?
-Oh! Bởi vì… Dì của cô ấy không biết cách điều hành khách sạn. Lợi nhuận của khách sạn không tốt. Dì của cô ấy không có ai bảo vệ bà ấy. Nên bà ấy thường bị người khác bắt nạt bà ấy một cách trắng trợn. Chính Điêu Thuyền là người hết lòng giúp đỡ bà ấy. Bởi rất nhiều chuyện đều do Điêu Thuyền giải quyết. Lúc trước Điêu Thuyền mới đến huyện, khi còn nhỏ, dì của cô đã trả tiền học cho cô, còn cho cô sinh hoạt phí, chính vì lẽ đó nên Điêu Thuyền rất cảm kích nên mới giúp dì ấy quản lý khách sạn.
Tôi nghĩ anh ta nói bấy nhiêu là xong, nhưng Châu Phi lại nhìn tôi, rồi nói tiếp:
-Khi đó, tôi nghe nói rằng có gái mại dâm trong khách sạn của dì cô ấy, và tôi nghi ngờ rằng Điêu Thuyền là một trong số họ. Thực ra, tôi đã nghĩ sai. Bởi vì những cô gái đó đều vô học, lười biếng và lười biếng từ lúc còn ở nông thôn. Điêu Thuyền rất chán ghét việc bán dâm của dì ruột mình, nhưng dì của cô ấy nói rằng có bất kỳ khách sạn nào, nếu cô ấy không có ở đây, đừng nói đến việc tuyển khách, thì Điêu Thuyền không có gì để làm. Nhưng cô ấy không bao giờ để ý đến những cô gái đó, nghĩ rằng họ bẩn thỉu, còn đối với dì của cô ấy, cô ấy đã uống rượu với những người từ đồn cảnh sát và cục thuế, nhưng cô ấy không đi ngủ qua đêm với họ.
Bởi sau khi họ gần như say xỉn, cô ấy đã nhờ dì của mình sắp xếp một người phụ nữ khác đi cùng, và cô ấy rời đi. Sau đó, cô ấy thấy rằng tác dụng này rất tốt, tức màn trao đổi thân xác để tự cứu mình và không bị xúc phạm thân xác của bản thân. Từ lúc lần đó thì Điêu Thuyền từng nói với tôi rằng, bọn đàn ông rất rẻ tiền, và họ sẽ không coi trọng bạn nếu họ có nó dễ dàng. Nếu họ treo giá mua vui như thế này với các cô gái khác, nhưng họ sẽ ngược lại tâng bốc cô ấy và dụ dỗ cô ấy nhìn cô ấy…
Câu này hình như ông bạn thuở ấu thơ đang nói về tôi, nên mặt tôi bất giác đỏ bừng. Nhưng cũng cố gắng lắng tai để nghe thêm:
-Khi cô ấy mới đến trường, cô ấy có ấn tượng tốt với giáo viên chủ nhiệm, và bị con thú yêu râu xanh đó dụ dỗ và dụ dỗ mọi điều… Nhưng điều mà Điêu Thuyền không ngờ tới là con thú đó, cùng với phó giám đốc trường học và trưởng văn phòng, cưỡng hiếp cô và chụp những bức ảnh không thể chịu nổi. Sau khi có tấm ảnh lõa lồ dâm tục, anh ta đe dọa Điêu Thuyền, bắt cô ấy làm nô lệ để họ trút bỏ dục vọng. Điêu Thuyền biết rằng cô không thể đối phó với họ được, bởi vì họ đông quá mà còn phe phái rất nhiều, nên cô ấy đã chủ động liên lạc với một số côn đồ trong hội, tức là thân ai nấy giữ, hãy tự bảo vệ mình trước kiểu “gậy ông đập lưng ông” và đã dùng bàn tay của những người côn đồ đó để dạy cho hai con thú yêu râu xanh, có vẻ ngoài ăn mặc bảnh bao này một bài học và lấy lại bức ảnh khỏa thân chụp lúc họ làm tình với cô ấy. Sau này Điêu Thuyền có chút tự cao tự đại và sa đọa, có quan hệ với vài bạn cùng lớp liên tiếp, cho đến khi cô ấy gặp cậu đấy … Em rể.
Chuyện xảy ra với Điêu Thuyền khiến tôi cảm thấy rất buồn, và trái tim tôi rất buồn vì hiểu lầm cô ấy.
-Điêu Thuyền còn nói rằng, cậu là người đàn ông đầu tiên thực sự khiến cô ấy yêu. Cô ấy thực sự muốn thay đổi suy nghĩ và kết thân với cậu. Vì cậu, cô ấy cắt đứt quan hệ với những người đàn ông khác và không ngần ngại xúc phạm những người bạn trong xã hội. Đối xử với cậu hết lòng, lần cậu bị đánh là lần cuối cùng cô ấy lợi dụng quan hệ xã giao, chỉ để lấy lại lòng tự trọng cho cậu… Nhưng sau đó, cậu đột nhiên trở nên thờ ơ với cô ấy, điều đó khiến cô ấy rất đau lòng. Chịu trách nhiệm chính trong việc này, và tôi không nói gì cả. Cậu cũng sẽ không làm như vậy…
Thật ra, Điêu Thuyền là một cô gái rất có lòng tự trọng, cô ấy không muốn chủ động giải thích bất cứ điều gì với cậu, và hy vọng rằng cậu có thể hiểu cô ấy là người như thế nào thông qua cảm nhận của chính cậu mà thôi. Nhưng kỳ nghỉ hè năm đó Sau khi trở lại trường học, cậu đã đoàn tụ sau một thời gian dài vắng bóng, cậu đột nhiên nhất quyết đòi đeo bao cao su để phòng bệnh lây qua đường tình dục “HIV”, điều này khiến lòng tự trọng của cô ấy bị tổn thương nghiêm trọng. Đối với cô ấy suýt chút nữa đả kích chí mạng, cô ấy đã không còn chủ động tìm cậu, hi vọng cậu có lương tâm phát hiện, chủ động tìm cô ấy để nối lại quan hệ như cũ, tức “Tình xưa nghĩa cũ” nhưng cô ấy lại thất vọng… Bởi vì cậu là một con người bội bạc vô tâm.
Tôi tức giận nói:
-Vậy là sau này cô ấy tìm được tình yêu mới, lại thật sự tìm được Lý Hạo Nhiên? Cái thằng lớn hơn tôi hai lớp đúng không?
-Oh! Lý Hạo Nhiên, cái thằng nửa nam nửa nữ ấy hả? Nó chỉ là chỗ dựa cho cô ấy. Cô ấy chỉ muốn kích thích cậu và cứu cậu, kiểu xem cậu có ghen vì yêu cô ấy không? Nhưng những gì cô ấy làm là tự chuốc lấy thất bại. Nó khiến cậu ngày càng xa cô ấy và khiến cô ấy ngày càng tuyệt vọng.
Tôi cảm thấy chán nản, tại sao tôi luôn nghĩ người khác xấu? Châu Phi lại nói tiếp:
-Nhưng Điêu Thuyền vẫn không thể quên cậu. Cô ấy nói với tôi rằng, khoảng thời gian ở bên cậu là khoảng thời gian hạnh phúc nhất trong cuộc đời cô ấy, như hoa thơm bướm lượn, như hoa vàng trên cỏ xanh… Biết rằng cậu muốn ở lại quận, nên Điêu Thuyền đã cố gắng hết sức để móc nối với giám đốc Luân. Điều này vấn đề cô ấy từ chối nói cho tôi biết chi tiết và liên tục bảo tôi đừng nói với cậu về việc làm của cô ấy. Bởi cô ấy không cần cậu trả ơn, vì cô ấy tự nguyện hiến dâng cho cậu.
Bây giờ… Hốc mắt tôi ươn ướt, nhưng đột nhiên trong lòng nhất định giật giật, tôi buột miệng nói:
-Thế anh đã ngủ với Điêu Thuyền rồi à…?
Lời vừa nói ra, tôi có chút hối hận. Tại sao mình lại ích kỉ như vậy? Châu Phi nhìn tôi với ánh mắt kỳ lạ, một lúc lâu sau mới khó nhọc gật đầu, dường như rất chật vật mới nói được:
-Khi cô ấy nghe ngóng từ tôi biết được cậu đã có gia đình, cô ấy nhất định đòi tôi đi uống rượu cùng cô ấy. Tôi không nghĩ rằng cô ấy có thể uống rượu giỏi như vậy, ngay cả tôi, người đi khắp thế giới và tự hào về khả năng uống rượu của mình, cũng sẵn sàng cúi đầu chịu thua. Sau khi uống rượu và trở về khách sạn do dì của cô ấy làm chủ, cô ấy ôm tôi vào phòng khóc thật to. Đau lòng lắm. Đêm đó, chúng tôi đã quan hệ…
Nhưng chỉ một lần đó thôi, và cô ấy không chịu làm lại lần thứ hai mặc dù tôi rất muốn chiêm ngưỡng cơ thể trắng muốt của Điêu Thuyền. Chỉ có một lần đó thôi, nhưng chị gái cậu đã tìm ra manh mối và cho tôi một cái tội phũ phàng ngoại tình vì đã tìm một cô gái trẻ. Thực ra tôi không có hứng thú với việc chơi gái mại dâm và tôi thậm chí không nhìn vào các cô gái kia trong khách sạn. Nhưng vì tôi thường sống trong khách sạn đó với các cô gái, thế là chị cậu nghe đồn tôi mua dâm, chị cậu thà tin người khác chứ không tin tôi.
Tôi đột nhiên nghĩ đến một câu hỏi:
-Vậy anh nói Điêu Thuyền trước đây đến khách sạn của dì cô ấy giúp việc, vậy… cô ấy bây giờ ở đâu?
-Nhiều ngày trước, tôi gặp Điêu Thuyền trong khách sạn của dì cô ấy. Cô ấy quấn khăn trên đầu và đeo kính râm trên mặt. Tôi suýt chút nữa không nhận ra cô ấy. Lúc đó, cô ấy trông rất bối rối và vội vã chạy ra ngoài, tôi chộp lấy tay cô ấy và hỏi có chuyện gì. Điêu Thuyền nói rằng cô ấy vừa gặp một người say rượu ở ngoài thành phố, người này đã cố tình quấy rối cô ấy, và anh ta đã đá cô ấy vài cú mạnh, điều này có thể đã khiến cô ấy bị gãy xương, nhưng Điêu Thuyền có võ, được rèn luyện bài bản nên lật ngược tình hình thế là…
Lúc đó tôi thấy cô ấy nói báo cảnh sát tại sở cảnh sát nhà ga và để cô ấy nhanh chóng đến đó, nếu họ đi muộn, tức cảnh sát viên, tôi sợ sẽ có người chết… Điêu Thuyền cũng nói với tôi rằng, cô ấy không dám ở lại đây nữa và muốn ra ngoài trốn một thời gian. Trong khi đó, bây giờ đừng nhắc đến cô ấy nữa, tôi sợ dì của cô ấy cũng không biết cô ấy ở đâu?
Tôi chết lặng… Vận mệnh thật có thể giở trò với hai đứa tôi, bởi người đạp chết cha vợ tôi lúc đó lại là Điêu Thuyền, thật quá trùng hợp! Giống như một định mệnh, nhưng Điêu Thuyền lại vô tình giúp tôi. Bởi khi cha vợ còn sống, ông ta là hoàng đế của gia đình vợ, còn tôi thì như thái giám, phiền muộn vướng bận, nhưng giờ đã trở thành thế giới của tôi, bởi tôi có thể đến thăm hai người phụ nữ trong gia đình một cách trang nghiêm không còn lén lút nữa, mặc dù những người phụ nữ tôi quan hệ thì họ bị người khác phá trinh hết rồi.
……………
Vào buổi trưa, Châu Phi và tôi tìm một nhà hàng nhỏ để ăn tối. Trong căn phòng riêng nhỏ tồi tàn đó, hai con người đàn ông với tâm trạng phức tạp đã cùng nhau uống rượu giải sầu. Khả năng uống rượu của Châu Phi thật đáng kinh ngạc, anh ấy đã uống hết một chai rượu trắng trong vòng chưa đầy nửa giờ còn tôi thì uống ít hơn, thế là anh ấy nốc cạn phần còn lại của chai rượu. Châu Phi gọi thêm một chai rượu trắng, vừa rót rượu vào ly của tôi, anh vừa nhìn tôi nói:
-Hôm nay tôi đến gặp cậu là vì cậu là bạn thân nhất của tôi, nhất định phải uống rượu “không say không về”, chúng ta vẫn là bạn, phải không? Nào! Dzô…
Tôi gật đầu, trong thâm tâm tôi biết rằng tôi thực sự không muốn mất đi một người bạn như vậy. Châu phi kể lễ:
-Hiện tại ta cũng đang suy nghĩ, Tiểu Tuyết cậu không yêu tôi cũng không sao, nhưng cũng có người yêu tôi! Tú Tú đối với tôi 100%, vì tôi với nàng không quan tâm người khác nghĩ như thế nào có gì đâu… Cái kiểu quyết tâm ấy mà, “chậc chậc”… Ngẫm ra, tìm con dâu là tìm người yêu mình, như vậy mới có lợi, đừng có đi tìm người cậu yêu một cách ám ảnh, hoặc số phận của cậu sẽ nằm trong tay người khác …
Câu nói này của Châu Phi tôi thấy có nội dung sâu sắc, tôi thở dài, uống một ngụm thật dài trong ly rượu, rồi hỏi Châu Phi:
-Mối quan hệ của anh với cha anh bây giờ thế nào?
Châu Phi cay đắng chửi bới khi nghe câu hỏi của tôi:
-“Lão già khốn nạn đó”. Ông ta vẫn muốn con trai như tôi, nhưng tôi thì không muốn nhận ông ta là cha. Còn mẹ tôi cũng đã cùng ông ấy chia tay rồi, hiện tại tôi cùng mẹ ở nhà mới ở cuối làng phía đông, tôi sống tách biệt với cái thứ cũ kỹ đó.
Gia đình của Châu Phi có điều kiện tài chính tốt, nhưng nay lại… Bởi trước khi Châu Phi tốt nghiệp, anh ấy đã xây dựng ba ngôi nhà ngói lớn mới ở phía đông của thôn, sau khi Châu Phi kết hôn, để tiện chăm sóc lẫn nhau nên cả gia đình đã rúc vào nhau trong một ngôi nhà cũ. Còn ngôi nhà mới xây thì đã bị bỏ trống, và bây giờ nó cuối cùng cũng có ích với mẹ con anh ta. Ngẫm lại, gia đình lục đục, lại sống cùng nhau thật sự rất khó xử. Châu Phi đột nhiên đứng dậy và đi về phía tôi, hơi thở nồng nặc mùi rượu và thì thầm đầy phấn khích vào tai tôi:
-Có điều gì đó đang đè nặng lên trái tim tôi, vì vậy tôi chỉ có thể nói với cậu rằng… cậu nói đi, tôi đã làm gì sai vậy?…. “Tối hôm đó tôi kể cho mẹ nghe về chị cậu và chuyện cũ đó, chuyện mà chị gái cậu ngủ với ông bố chồng, và mẹ tôi lại kể lại là ông ta lại ngủ với mẹ của cậu nữa. Nên mẹ thấy tôi giận quá nên mẹ con tôi mới ôm nhau vào lòng thuyết phục lẫn nhau vì bị “cắm sừng”, tôi khuyên mẹ tôi nên nghĩ lại chuyện chia tay với ông ta… Tôi nói! Không có gì đâu mà mẹ đột ngột hôn tôi.
Do mẹ tôi sốc lắm về chuyện đó, tôi muốn đẩy bà ấy ra nhưng lại sợ làm bà ấy tức giận nên hơi do dự nên mới hôn nhau một lúc… Sau đó tôi tránh ra, nghĩ lại cũng khá sợ, cậu nói tôi là nên làm thế nào đi! Chí Dũng. Bởi vì tâm trí tôi rối bời, tôi không biết điều gì sẽ xảy ra tiếp theo … Này, Chí Dũng, chúng ta đã nghe rất nhiều về “mẹ vợ và con rể, bố chồng và con dâu”, thì cậu có nghĩ rằng có mẹ và con trai trên thế giới này không? Giống trên phim ảnh truyện người lớn đó.
Tôi sửng sốt, ngập ngừng trả lời:
-Không thể nào? Đó không phải là động vật sao?
-Này! Đừng quên, con người cũng là động vật, nhưng được gọi là “động vật cao cấp”…
Giọng nói của Châu Phi rất kỳ quái, tôi nghĩ chắc do rượu quá! Nhưng anh ta lại nói nữa kiểu say rượu:
-Bây giờ tôi sống cùng mẹ tôi, nó luôn có một cảm giác không thể giải thích được với người ngoài, dù sao cũng khá là mất tự nhiên, tôi cảm thấy về nhà sẽ tốt hơn. Bởi tôi muốn trở về nhà để làm lễ cưới với Điêu Thuyền(Tú Tú), nếu không chỉ sợ sớm muộn sẽ xảy ra chuyện không hay.
Sau khi Châu Phi nói xong, anh ấy ngồi lại và không dám nhìn tôi, như thể đang suy nghĩ điều gì đó. Tôi không biết nói gì nên thầm suy đoán: “Mẹ của anh rể rất lãng mạn, nhưng mẹ anh chắc sẽ không thực sự có ý nghĩ muốn sống với con trai đúng không? Điều đó quá lố bịch!”. Sau bữa tối, Châu Phi vội vã thanh toán hóa đơn tiền rượu, và tôi tiễn anh ta đến nhà ga. Châu Phi bước đi loạng choạng, khoác vai tôi một cách trìu mến và nói với tôi:
-Chí Dũng, cậu là người tốt bụng, nhưng hơi nhu nhược, đôi khi cũng thỏa hiệp nên dễ bị người khác thao túng, hơn nữa đại sự khó thành… Đàn ông, đến lúc khó khăn thì phải tàn nhẫn mà buông tay… Tính tình cũng nên thay đổi… Nhớ cho kỹ lời nói này nhé bạn tri kỷ của tôi…
Tôi không biết lời nói của Châu Phi có ý gì không, nhưng tôi biết anh ấy có ý tốt và lời nói thật thà của anh ấy cho dù rất khó nghe, nhưng tôi tự đặt câu hỏi chính là, tôi có thể thay đổi nó không?
……………
Vài ngày sau, Châu Phi gọi điện đến văn phòng của tôi và nói rằng anh ấy đã ly hôn với Tiểu Tuyết chị gái tôi rồi. Tôi biết Châu Phi và chị gái tôi khi kết hôn không có giấy chứng nhận, đây là chuyện bình thường ở quê chúng tôi, đại đa số đều chưa đủ tuổi thành niên, chỉ cần kết hôn là cưới, không ai để ý đến có chứng chỉ hay không nên có người ôm con sau này đi lấy chứng chỉ, có người cả đời chưa nhận được chứng chỉ đăng ký kết hôn. Cái này cũng tốt, ly hôn cũng đơn giản, không cần đến cục dân chính Tư Pháp để xin giấy ly hôn, chỉ cần gọi thôn dân cùng nhau giải thích rõ ràng, vợ chồng không còn chung sống với nhau nữa là xong.
LODE3M.COM - Chơi lô đề 3 miền 1 ăn 99 uy tín: Lô 21.680đ/điểm, Đề 710đ/điểm.
